“Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em.” (Rô-ma 12:1)
Khi tin nhận Chúa, tân tín hữu được hướng dẫn đến nhà thờ thờ phượng Chúa với Hội Thánh vào mỗi sáng Chúa Nhật. Nhưng có khi chúng ta nghĩ rằng, cuộc đời theo Chúa của chúng ta là trọn vẹn nếu chúng ta cứ chuyên tâm ngày Chúa Nhật đến nhà thờ thờ phượng Chúa không vắng một buổi nào. Thật ra, đây là việc cần làm nhưng chưa đủ. Sứ đồ Phao-lô dạy về sự thờ phượng phải lẽ của Cơ Đốc nhân như sau:
“Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân thể mình làm của lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ phượng phải lẽ của anh em.”
Sự thờ phượng phải lẽ của Cơ Đốc nhân không chỉ là nhóm họp thờ phượng ngày Chúa Nhật ở nhà thờ mà thôi, nhưng là một sự hiến dâng trọn vẹn cuộc đời mình cho Chúa. Thờ phượng ngày Chúa Nhật chỉ là nền tảng để tiếp tục sống thờ phượng trọn sáu ngày còn lại đẹp lòng Đức Chúa Trời. Theo Chúa là bước đi với Ngài trọn cả cuộc đời chứ không phải chỉ trong một ngày Chúa Nhật hay trong các ngày lễ lớn. Cơ Đốc nhân ít nhóm lại ngày Chúa Nhật để thờ phượng Chúa và nghe Lời Chúa thì sẽ sống theo đời này nhiều hơn. Sáu ngày sống giữa cuộc đời thì rất cần một ngày Chúa Nhật để nhận năng lực thiên thượng làm nền tảng cho cuộc sống theo Lời Chúa giữa cuộc đời, nếu không thì sẽ bị quan niệm sống của đời lèo lái mình.
Đức Chúa Trời tạo dựng con người là sinh vật cao quý nhất có hơi sống của Ngài hà vào, Ngài muốn con người thờ phượng Ngài nhưng Ngài hoàn toàn không ép buộc, sự thờ phượng do ép buộc không phải là thờ phượng thật. Chính vì vậy mà Sứ đồ Phao-lô chỉ đưa ra lời khuyên, một lời khuyên nài nhẹ nhàng nhưng tha thiết, lời khuyên dựa trên lòng thương xót của Đức Chúa Trời: “Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em…”
Bởi lòng yêu Chúa và biết ơn Đức Chúa Trời, chúng ta đáp ứng lời mời gọi của Chúa, vâng theo lời Chúa dạy để thờ phượng Ngài và dâng thân thể làm của lễ sống và thánh cho Ngài. Dâng thân thể có nghĩa là dâng trọn vẹn thân, hồn, linh, tận hiến cuộc đời mình cho Chúa. Kể từ khi Chúa Giê-xu chịu chết trên cây thập tự làm một sinh tế chuộc tội cho nhân loại, thì chúng ta không cần phải dâng con thú làm sinh tế nữa. Của lễ tốt nhất đẹp lòng Chúa là cuộc đời sống động và thánh thiện hiến dâng lên Ba Ngôi Đức Chúa Trời, chứ không phải là của lễ chết và ô uế. Vì vậy, nói đến dâng của lễ trong sự thờ phượng Chúa thì cũng liên hệ đến nếp sống hằng ngày của chúng ta, nếp sống đạo đức, trong sạch theo Lời Chúa dạy. Đó chính là sự thờ phượng đích thực của mỗi người theo Chúa.
Nhiều khi chúng ta nghĩ đi nhà thờ ngày Chúa Nhật là đủ rồi, những ngày còn lại chúng ta không sống trong tinh thần thờ phượng, mà cứ hoà nhập với đời trong cách ăn, uống, nói năng, giao tiếp, học hành, vui chơi… chẳng cần biết Chúa có đẹp lòng không, chẳng biết đó có phải là của lễ sống động và thánh khiết không. Một đời sống như vậy thì làm thế nào đẹp lòng Đức Chúa Trời khi thờ phượng Ngài được!
Có thể hiểu thân thể bao gồm tay, chân, đầu óc, mắt, miệng, tấm lòng v.v… Khi tay làm gì, chân bước đi đâu, đầu óc suy nghĩ gì, mắt nhìn gì, miệng nói gì…, tất cả đều thực hiện trong tinh thần thờ phượng Chúa thì đó chính là của lễ sống và thánh dâng lên cho Đức Chúa Trời. Khi bàn tay chúng ta làm trong tinh thần thờ phượng Chúa thì bàn tay ấy không thể cầm lá bài hay nâng ly rượu nhậu nhẹt hoặc trộm cắp hoặc kẹp điếu thuốc được, mà bàn tay ấy sẽ làm những việc thiện lành, có ích cho Chúa cho người, bàn tay nâng đỡ người yếu đuối, bàn tay cứu giúp người hoạn nạn. Khi miệng chúng ta nói trong tinh thần thờ phượng Chúa thì miệng ấy không thể nói lời tục tỉu, nói xấu hay chưởi rủa người khác được, mà sẽ luôn nói những lời ca ngợi, tôn vinh Chúa và đem lại sự gây dựng cho người nghe. Khi lòng chúng ta hướng về sự thờ phượng Chúa thì chúng ta sẽ quan tâm nhiều hơn đến công việc Chúa, suy nghĩ đến phải đóng góp công sức và tiền bạc như thế nào để gây dựng và phát triển Hội Thánh Chúa hơn là chỉ suy nghĩ đến lợi ích của riêng mình. Khi mắt chúng ta dâng lên để thờ phượng Chúa thì chúng ta không phải chỉ nhìn thấy nhu cầu của mình nhưng Chúa sẽ đưa tầm nhìn của chúng ta lên chốn cao hơn, thấy nhu cầu của công việc Chúa, nhu cầu của người khác và thấy những linh hồn hư mất đang cần nghe Tin Lành cứu rỗi và chính tầm nhìn đó sẽ hướng dẫn chúng ta hành động phải lẽ cho Chúa.
Cả thân thể thờ phượng Chúa thì thân thể nầy trở nên sống và thánh đẹp lòng Đức Chúa Trời. Ngược lại, vẫn mang danh tín đồ Tin Lành nhưng chỉ đến nhà thờ ngày Chúa Nhật với thân xác bề ngoài, còn cả thân thể thật sự thì lại làm theo đời này, thì sự thờ phượng đó không xứng hợp, của lễ đó chỉ là của lễ chết và ô uế trong mắt Chúa mà thôi.
Là con cái Chúa, chẳng những chớ bỏ sự nhóm họp ngày Chúa Nhật, nhưng còn phải tiếp tục thờ phượng Chúa bằng chính đời sống mình trong những ngày còn lại suốt cuộc đời, đó chính là sự thờ phượng đích thực, phải lẽ của mỗi Cơ Đốc nhân.
Hãy cầu nguyện với Chúa ngay hôm nay rằng: “Lạy Chúa, xin trọn đời sống con luôn dâng lên Chúa của lễ sống và thánh đẹp lòng Đức Chúa Trời từng ngày. Xin cho sự thờ phượng của con không phải là hình thức nhưng là sự thờ phượng đích thực trọn cả tấm lòng con dâng lên Chúa yêu thương.”
Theo: httlvn.org